[Nghe Podcast - Video] Tuyển 18 nhân viên ĐÚC NHỰA làm việc tại Nhật Bản - phỏng vấn tháng 5/2021
12/05/2021
3071
Nếu bạn đã phải trải qua một quãng thời gian khó khăn trong công việc do dịch bệnh hoành hành;
Thay vì ở nhà chờ vì thất nghiệp, làm các công việc bán thời gian/thời vụ sống qua dịch, hay tiếp tục công việc có thể sẽ không mang lại nhiều tiềm năng phát triển cho bản thân và sự nghiệp…;
Hoặc tiếp tục chờ đợi một cơ hội mới mà chưa biết khi nào sẽ đến…;
Vậy tại sao chúng mình không thử xem kỹ thông tin này, ngồi suy tính lại và liên hệ với Esuhai để chớp liền cơ hội việc làm tốt bây giờ, bạn ơi!
00:00
00:00
Tuyển 18 nhân viên ĐÚC NHỰA làm việc tại Nhật Bản
Mô tả công việc: Kiểm hàng, đúc phim nhựa đựng thức ăn.
Thời gian làm việc: 3 năm.
Số lượng: 18 nhân viên
Từ: 19 – 30
Trình độ: Tốt nghiệp cấp 3 trở lên
Lương cơ bản: 28 triệu/tháng (chưa tính tăng ca)
Phỏng vấn: 5/2021
Xuất cảnh dự kiến: 8/2021
Nơi làm việc: Gifu – Nhật Bản
Công ty tiếp nhận là một doanh nghiệp đã thành lập gần 80 năm tại Nhật Bản và các sản phẩm được phân phối rộng trên thị trường đồ nhựa gia dụng Nhật Bản.
Đây cũng là công ty có chế độ phúc lợi, đãi ngộ tốt nhất đối với nhân viên.
Vì vậy, đã và đang có rất nhiều học viên Esuhai lựa chọn công việc và công ty này để ứng tuyển và đến Nhật làm việc.
Và Tiết Thị Mai Trinh, học viên lớp Esu407 là một trong rất nhiều những ứng viên ấy.
Dưới đây, Esuhai mời bạn cùng gặp gỡ cô bạn Tiết Thị Mai Trinh, để lắng nghe những chia sẻ về lý do vì sao bạn ấy chọn Nhật Bản là nơi để giải đáp những thắc mắc, trăn trở trong việc tối ưu hóa công việc và hành trình vượt lên chính mình của cô bạn này nhé!
CÂU CHUYỆN CỦA TIẾT THỊ MAI TRINH
Mình là Tiết Thị Mai Trinh, hiện đang tham gia chương trình Thực tập sinh Nhật Bản tại Esuhai - Kaizen.
Sinh ra trong một gia đình miền Tây Nam Bộ, Đồng Tháp là nơi chôn nhau cắt rốn của em, gia đình em không mấy dư dả. Gia đình em có 6 người gồm ba mẹ em và 4 chị em gái. Ba mẹ em làm công việc là bán điểm tâm sáng. Kể từ khi nhỏ em đã rất thấm thía cái nghèo và cái khổ, mỗi buổi sáng mở mắt ra nào là tiếng xe cộ ồn ào náo nhiệt xua đi tất cả cảm giác cùng cực dưới màn đêm phụ tía má sau những giờ hàng quán dọn vào.
Em học hết cấp 1 với một thành tích không mấy xuất sắc nếu không phải nói là thật sự là xém ở lại lớp mấy lần. Em đã cố gắng thi đậu một trường THCS vì một lý do đơn giản là trường gần nhà em chỉ có 5 phút đi bộ, đỡ tốn thời gian cho tía má đi rước, lúc ấy em cũng chưa hình dung được mình sẽ làm gì tiếp theo, chỉ biết nghe người lớn học là để thành tài.
Lên năm lớp 7 em nhận thức được việc mình thích vạch ra những kế hoạch tạo ra hoạt động phân chia cho mọi người. Em thấy mình chẳng có gì nổi bật, học thì dở suốt ngày đam mê với những đồ dùng đồ tự chế. Em tự nhận thấy cũng đã đến lúc thay đổi thử cố gắng chăm học hơn cố gắng gấp nhiều lần hơn người khác xem sao.
Rồi ngưỡng cửa Đại học đến, em chọn việc đi học xa nhà để thử sức một lần sống xa gia đình và không may mắn là mẹ em không chấp nhận điều đó. Năm em thi đại học cũng là năm đầu tiên tổ chức kỳ thi trung học phổ thông quốc gia, với nhiều đổi mới trong cách thi. Và ở thời điểm đó, cũng không có những định hướng nghề nghiệp rõ ràng, đa phần chọn học đại học là học đại một cái gì đó đỡ phải làm những công việc tay chân như tía má em đã làm hàng chục năm qua. Năm 2015, em may mắn đậu Cao đẳng chuyên ngành Công nghệ Vật liệu tại Trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm.
Từ dưới quê lên Sài Gòn chỉ vỏn vẹn 1 triệu đồng mà chị Ba em đã chạy vạy vay mượn ở đâu đó, ăn không dám ăn, uống không dám uống. Bây giờ là em phải cố gắng là sớm hòa nhập với cuộc sống nhộn nhịp của Sài Gòn. Rồi em cũng may mắn tìm được công việc làm thêm phục vụ nhà hàng tiệc cưới vào cuối tuần, và nghề dẫn nghề em đi làm PG tiếp thị sữa song song đó là bán bánh mì buổi sáng, buổi tối em về đi làm phục vụ trong quán nhậu thường thì công việc một ngày sẽ kết thúc vào 2h sáng, một khoảng thời gian như thế. Giờ nghĩ sao em thấy hối tiếc quá cũng chỉ vì cuộc sống mưu sinh này có đôi lần túng thiếu em cũng đã từng nghĩ tới việc đi bán máu để trang trải được bao nhiêu thì được.
Khoảng thời gian học rồi cũng kết thúc, em xin vào công ty lúc em thực tập dưới sự dẫn dắt của giáo viên, em may mắn vào làm bộ phận QA với công việc kiểm tra chất lượng sản phẩm nhựa. Em nhớ lắm điều đầu tiên mà em làm được cho gia đình mà cảm thấy tự hào nhất từ trước đến giờ đó làm dùng số tiền tháng lương đầu tiên mua trả góp cho tía má một cái tủ lạnh.
Khoảng thời gian gắn bó với công ty em thật sự đúc kết được rất nhiều kinh nghiệm. Em xin được đi công tác trực tiếp ở một công ty bột giặt ở Bình Dương qua đó trực tiếp nhìn sản phẩm công ty mình tạo ra và hàng ngày phải gánh biết bao nhiêu lời trách móc, thậm chí là chửi bới, bởi có những lỗi xuất hiện trong dây chuyền sẽ làm gián đoạn mất năng xuất rất nhiều. Và cái khó trong công việc của em không thể kiểm soát được lượng hàng lỗi hằng ngày, kể cả riêng bản thân em cũng làm việc thật sự thiếu trách nhiệm. Em nhận thấy việc đào tạo nhân sự ở công ty có chút vấn đề, nhưng cơ bản vì công ty em không muốn liều mình ra biển lớn và điều đó không còn phù hợp với những hoạch định trong tương lai dài hạn của chính bản thân em, để đi tìm câu trả lời cho chính tuổi trẻ còn nhiều niềm khát khao em quyết định xin nghỉ việc.
Thật ra ý định muốn đi đến Nhật Bản trong em đã có từng rất lâu rồi, thời gian rồi đi những tác động trong chính cuộc sống này mới làm cho điều đó trở nên rõ ràng và cháy bỏng hơn. Em mong muốn đến Nhật Bản vì sự hiếu kỳ được một lần chạm tay vào tuyết xem nó có giống như siro đá bào không nhỉ, được ăn thử tuyết cảm nhận hương vị Nhật Bản dưới thời tiết giá lạnh như thế. Với những số tiền tích lũy hàng tháng em làm được em đăng ký khóa học vào đặt dấu chân đầu tiên vào Kaizen. Em bắt đầu với tiếng Nhật bập bẹ あ, い, う, え, お. Nhưng rồi, càng học lên bài mina cao hơn em thấy hội chứng bệnh ngày xưa của mình thật sự bắt đầu tái phát.
Sau thời gian tìm hiểu, em mình mình có thể bị mắc hội chứng Dyslexia, khi nhìn vào đoạn văn thì những con chữ đang nhảy múa, sắp xếp lộn xộn không phân biệt được rõ ràng. Đó cũng chính là một trong những nguyên nhân khiến em khó có thể học được một ngôn ngữ mới. May mắn thay, hội chứng này không hề ảnh hưởng đến trí thông minh của mình. Cho đến hiện tại, vấn đề đọc của em đã cải thiện được đôi chút mặt dù chưa quá hoàn hảo nhưng cần phải cố gắng nhiều hơn nữa, cố gắng, cố gắng tập đọc, tập nghe mỗi ngày để cải thiện hội chứng này.
Dưới sự giúp đỡ của giáo chủ nhiệm luôn cố gắng tạo một môi trường cơ hội cho em có thêm niềm tin vào cuộc sống, một lần nữa cuộc đời này cho em cơ hội thử thách bản thân. Em học hỏi những kinh nghiệm từ những người đi trước chuẩn bị cho mình một phân đoạn trong chính cuộc đời thực thật nghiêm túc và chỉnh chu. Nếu có cái gọi là cơ hội thì chắc chắn phải chơi khô máu với nó, nếu có thất bại thì cũng hết sức bình thường nếu may mắn đạt được điều mình mong mỏi thì điều đó tạo ra cái đà để tiếp tục thực hiện những điều tốt đẹp tiếp theo.Em thấy mình thật may mắn cho đến thời điểm này, may mắn vì em học tại Kaizen được trúng tuyển vào Công Ty sản xuất Nhựa lớn tại Nhật Bản còn rất phù hợp nhóm chuyên ngành hóa nhựa em được học tập tại Trường ĐH, cùng với một ít kinh nghiệm làm việc tại phân xưởng em sẽ có thêm điều kiện lĩnh hội những kinh nghiệm kiến thức tại Nhật Bản. Vấn đề của ngành nhựa bây giờ là cần tạo ra những sản phẩm thân thiện với môi trường hướng tới một cuộc sống xanh.
Mục tiêu em hướng đến năm 30 tuổi, trong 3 năm làm việc tại Nhật Bản phải lấy được bằng N2, phải là người có đủ năng lực thực sự luôn nằm trong tầm ngắm vị trí lãnh đạo công ty phải thật sự giỏi trong lĩnh vực ngành nhựa của mình. Theo như em được biết Công ty mà em sắp làm việc tại Nhật hiện tại chưa có chi nhánh tại Việt Nam, nhưng em mong muốn dưới sự nỗ lực của các anh chị sempai và cả ước mơ của riêng em nữa, công ty sẽ mở chi nhánh tại Việt Nam và mình sẽ trở thành quản lý ở đây trong tương lai.
Những gì trải qua trong cuộc đời em cho đến thời điểm hiện tại nào là vinh quang nào là tủi nhục nó điều trở nên có ý nghĩa. Sinh ra trong nghèo khó, nó giúp con người chúng ta có được bản năng sinh tồn trong môi trường khó khăn vượt trội hơn hẳn người khác, giúp em càng nhận thức rõ buộc mình phải phấn đấu vươn lên trong cuộc sống.
Trên đây là những tâm tư, lời bộc bạch của bạn Mai Trinh. Nếu không có sự nỗ lực, nếu không đi tìm câu trả lời cho chính mình chắc hẳn cô bạn của chúng ta không biết mình có thể làm được những việc gì, và vượt qua thử thách của bản thân tới đâu. Như một đóa hoa trong đá, dù cho cuộc sống có khó khăn bủa vây, vẫn mạnh mẽ vươn mình lớn dậy để đón ánh mặt trời. Các bạn hãy tham khảo để sau đó xây dựng nên câu chuyện của riêng mình bạn nhé!
Esuhai không chỉ có ĐÚC NHỰA mà hiện đang có rất nhiều tuyển dụng ở các ngành nghề lĩnh vực khác nhau như: Làm cơm hộp; Làm bánh, Chế biến thực phẩm, Đóng gói công nghiệp, Nông nghiệp nhà kính, Nông nghiệp trồng Nấm, Hàn bán tự động, Xây dựng, Bảo dưỡng ô tô, Sơ chế cá chình, Chăm sóc viên Kaigo,… để các bạn thoải mái lựa chọn theo khả năng và nguyện vọng của bản thân.
Còn nếu bạn đã có ý định đi Nhật nhưng đang lo lắng các vấn đề về chi phí tiền bạc ăn học, phí tham gia chương trình, nhà trọ hay học gì... thì đừng lo, hãy cứ tự tin tham gia chương trình, vì Esuhai sẽ giúp bạn giải quyết tất cả!
Chi tiết về các gói hỗ trợ của Esuhai bạn có thể xem tại bài viết: https://tinyurl.com/wrcfcbhp
Và liên hệ với Esuhai qua số hotline: (028) 777 96 222 - 0938 224 117 hoặc Ứng tuyển ngay công việc bên trên để chúng tôi giúp bạn đánh bay mọi nỗi lo và sẵn sàng đi Nhật học tập - làm việc và phát triển chính bạn, bạn nhé!