Hai ông bà rất hiền hậu nhưng cảnh nhà lại nghèo, gần đến tết rồi mà ông bà không có đồng nào để mua bánh dầy ăn tết. Vì thế, ông bà lấy rơm bện thành nón để ông đem ra chợ bán, nhưng cả buổi ông chẳng bán được chiếc nào.
Ông đành đem hết những chiếc nón không bán được đó về nhà. Ông đang đi giữa đường thì bỗng nhiên trời đổ tuyết lớn, chẳng bao lâu đường phố trắng xóa, ông nhanh chân rảo bước về nhà.
Ông thấy tội nghiệp, lấy tay phủi hết tuyết trên đầu tượng, nhưng ngay sau đó tuyết lại bám đầy đầu tượng. Thấy vậy, ông lão liền lấy những chiếc nón không bán được đội cho tượng. Ông đội cho mỗi tượng một chiếc, ông chỉ có 5 chiếc nên thiếu mất một chiếc. Thấy vậy ông lấy chiếc khăn choàng đầu của mình ra đội cho bức tượng sau cùng, rồi để đầu trần đi về nhà.