NGƯỜI THẦY ĐÁNG KÍNH
Mới mùa thu thôi nhưng sao những cơn gió se lạnh lại về sớm đến vậy. Đang lang thang trong siêu thị tôi bắt gặp một món ăn trông hấp dẫn, bắt mắt và cũng có rất nhiều người đang xếp hàng chờ để được mua nó. Lại gần tôi mới nhận ra là món Oden. Chỉ mới nhìn thấy chữ Oden thôi mà tôi như bị thôi miên, tôi đứng ngẩn ngơ nhìn món ăn đó như một đứa trẻ đang đói bụng và trong dòng suy nghĩ bao ký ức chợt ùa về. Ký ức về một người Thầy luôn tận tâm, về những buổi học kéo dài tới gần 11 giờ đêm với những bài giảng mà khi nghe tôi đã không thể không cười nhưng lại chất chứa trong đó bao ý nghĩa sâu sắc... Hơn 17 năm đi học, nếu có lục tung lại từng trang ký ức về thời học sinh, sinh viên tôi cũng sẽ chẳng thể tìm ra được một người Thầy hay người Cô nào đã để lại trong tôi nhiều ấn tượng đến vậy. Ngay sau khi rời giảng đường Đại học và bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn mới, tôi đã có may mắn gặp Thầy - Người đã làm tôi suy nghĩ, trăn trở sau mỗi buổi học để rồi tôi phải thay đổi. Và rồi mong muốn được tới Nhật đã len lỏi vào trong suy nghĩ tôi lúc nào không hay!
Ngày đó, tôi như một cô gái bước ra từ chiếc hộp được bao bọc kỹ. Tôi nhút nhát và không tự tin với những kiến thức đã được học hay một vài tấm bằng được cấp sau những khoá đào tạo ngắn hạn mà tôi đã tham gia…Ngày đầu tiên học môn Oden Thầy dạy tôi không phải là một học trò đang ấp ủ ước mơ đến Nhật, khi đó tôi là nhân viên mới và được đề cử tham gia buổi học ngày hôm đó. Sau một ngày làm việc, tôi ngồi trong lớp học mà tâm trí cứ để ở nơi đâu, không biết bao lần tôi liếc nhìn chiếc kim đồng hồ, chiếc kim ngắn từ số 8 nhích qua số 9 rồi cứ như thế từ từ nhích dần nhưng Thầy lúc nào cũng say sưa chắc sẽ không thể dừng lại sớm hơn được. Và rồi buổi học cũng kết thúc, tôi ra về mà không thu hoạch được gì cả. Những lần học sau, tôi cũng được đề cử tham gia tiếp nhưng tôi không muốn giống như lần trước nữa, tôi không muốn ngồi đếm thời gian trôi qua một cách lãng phí như vậy. Tôi quan sát mọi thứ xung quanh và lắng nghe những câu chuyện mà Thầy chia sẻ. Phía dưới lớp, các bạn học trò im phăng phắc trong tư thế nghiêm túc, khuôn mặt tươi cười, đôi mắt long lanh như đang chờ đợi điều gì đó... Còn Thầy, một giọng nói truyền cảm đủ nghe và đủ sức thuyết phục trước hàng trăm học viên, đôi mắt luôn rực sáng và tràn đầy năng lượng như vừa mới bắt đầu một ngày làm việc. Các câu chuyện mà Thầy chia sẻ luôn đa dạng, từ những chuyện đơn giản như thể ai cũng nói được đến những câu chuyện tôi chưa bao giờ được nghe, chưa bao giờ được biết đến hay những kinh nghiệm sống mà khi đi học chưa Thầy cô nào truyền dạy cho chúng tôi cả. Cứ như thế, những buổi học tiếp theo không bao giờ nhàm chán với tôi nữa. Có những lúc không khí trong phòng học tràn ngập tiếng cười qua cách diễn đạt khôi hài của Thầy, có những lúc lớp học như lắng xuống chìm trong suy tư khi Thầy định hướng nghề nghiệp và hướng dẫn chúng tôi cách lập kế hoạch cho tương lai.
Tôi vẫn nhớ nội dung buổi học ngày hôm đó. Thầy chia sẻ với các bạn về vấn đề "Những thói quen xấu của người Việt". Thầy đã đưa ra những thói quen không tốt và điển hình đang tồn tại để chúng tôi biết cách giải quyết tốt nhất. Lúc ấy tôi chưa hiểu hết và đã nghĩ vấn đề đó rất đơn giản. Nhưng giờ, sau khi tôi sống và làm việc ở Nhật được ba tháng, tôi đã cảm nhận được rõ hơn điều Thầy dạy. Nếu chỉ là những câu chuyện phiếm nói cho vui thì Thầy đã không cần phải đứng hàng mấy tiếng đồng hồ như vậy. Các bạn chưa qua Nhật, chưa thực sự hiểu được cuộc sống nơi đây ra sao. Có chăng các bạn chỉ biết nhìn qua Facebook hay những trang mạng xã hội mà bạn bè đang làm việc tại Nhật chia sẻ. Các bạn chỉ nhìn thấy những cái ảo, những bức ảnh đi chơi rất đẹp, những món ăn rất ngon hay những món đồ có giá trị... Nhưng các bạn đâu thấy được công việc thực tế của họ ra sao... Vậy nên các bạn luôn nghĩ tới Nhật là sẽ được sung sướng! Các bạn đâu biết rằng cuộc sống ở Nhật có rất nhiều cám dỗ, do đó sẽ rất dễ sa ngã và vi phạm pháp luật.
Cuộc sống nơi đây rất hiền hòa bởi người Nhật luôn có ý thức tự giác cao nhưng một số người nước ngoài đã đến và phá vỡ đi những trật tự kỷ cương của họ. Nơi tôi đang sống có rất nhiều người Việt và một vài siêu thị ở đây có dán bảng thông báo đủ to để thấy được hàng chữ "Ăn cắp là vi phạm pháp luật, sẽ bị trả về nước". Thật đáng buồn khi có biết bao người nước ngoài ở đây mà họ chỉ viết bằng tiếng Nhật và tiếng Việt ! Sau những trải nghiệm đó, tôi nhớ lại lời giảng tâm huyết của Thầy. Chỉ có Thầy mới đủ tinh tế để có thể cảm nhận và thấu hiểu được những vấn đề hết sức nhạy cảm như vậy để truyền dạy cho những học trò của mình.
Các bạn vào trường chắc chắn mỗi người có một hoàn cảnh, một lý do hay một mục đích khác nhau. Có bạn vì không tìm được việc, có bạn vì bất mãn với cuộc sống ở đây, có bạn muốn chạy trốn một ai đó bằng cách tìm tới môi trường bận rộn và hoàn toàn xa lạ để quên đi nhưng chắn chắn cũng có rất nhiều bạn tới Nhật bởi một niềm đam mê nào đó. Hơn ai hết Thầy là người hiểu các bạn. Thầy mong muốn qua những kinh nghiệm sống được Thầy tâm huyết truyền dạy, các bạn sẽ thành công như Thầy hoặc phải hơn Thầy.
Chắc hẳn các bạn không biết trước giờ lên lớp có những lúc Thầy chỉ ăn vội ổ bánh mỳ. Công việc quá bận rộn đến mức không có thời gian dành cho gia đình hay những việc cá nhân vậy mà chỉ cần không có lịch hẹn gặp khách hàng hay đối tác là Thầy dành thời gian ấy cho những giờ Oden. Tôi thực sự nể trọng và khâm phục chữ "Tâm" rất lớn mà Thầy dành cho sự nghiệp giáo dục. Tôi chưa từng gặp một nhà kinh doanh tài ba nào lại có nhiều tâm huyết và nhiều tình thương dành cho các bạn trẻ chúng tôi đến vậy. Nếu chỉ vì mục đích kinh doanh thì Thầy đã không dồn nhiều tâm huyết và công sức như thế. Thầy không chỉ giúp các bạn trẻ dám ước mơ mà còn hướng dẫn các bạn lập kế hoạch và mục tiêu cụ thể để để biến ước mơ thành sự thật.
Món Oden tôi đang thưởng thức là một món ăn truyền thống từ lâu đời của người Nhật thường được ăn vào mùa đông. Với những nguyên liệu đơn giản nhưng được hầm khá kỹ nên rất bổ dưỡng. Oden - môn học tôi đã được học lại là một món ăn tinh thần giúp bạn nhận ra giá trị của cuộc sống. Bằng sự nhiệt huyết và tấm lòng của Thầy mà môn học này có thể sẽ làm bạn thay đổi tư duy, thay đổi cách suy nghĩ và có thể thay đổi cuộc đời mình.
Giờ đây khi nhớ lại, tôi có cảm giác hối tiếc vì đã bỏ lỡ nhiều buổi học. Tôi cảm thấy có lỗi với Thầy vì đã không chăm chú lắng nghe và để những thứ cảm xúc tầm thường lấn át. Tôi đã ngạc nhiên khi Thầy đưa ra phương pháp mới là rèn luyện cơ thể để nâng cao sức đề kháng và khả năng chịu đựng cho các bạn học viên trong trường. Nhưng giờ tôi mới hiểu được lý do. Đến Nhật làm việc tôi mới hiểu được vì sao người Nhật lại làm việc với cường độ phi thường tới vậy? Họ chăm chỉ làm việc cho tới khi không thể đi làm được nữa, họ biết tiết kiệm trong chi tiêu và không để lãng phí thời gian. Và quan trọng nhất là họ rất khỏe. Có sức khỏe mới đủ sức làm việc, đủ sức chống chọi lại với bệnh tật và những áp lực của cuộc sống thường ngày. Vậy nên với một thể trạng xanh xao, ốm yếu hay cái tính tiểu thư sợ khó sợ khổ bạn sẽ không thể thành công hoặc thậm chí chẳng ai muốn nhận bạn cả.
Khi đã xa mái trường và đến Nhật làm việc, tôi mới cảm nhận được hết tấm lòng của Thầy. Đó là hình ảnh một người Thầy ăn vội vàng ổ bánh mỳ, đứng suốt hàng tiếng đồng hồ chỉ với vài ly trà để chia sẻ kinh nghiệm sống, định hướng tương lai cho các bạn... Khi ấy Thầy đã phải từ bỏ bao thú vui trong cuộc sống thường ngày, thậm chí phải hy sinh cả những bữa cơm gia đình mà những người thân của Thầy đang mong ngóng. Chính sự tận tâm ấy đã tiếp thêm sức mạnh để Thầy thổi bùng lên ngọn lửa đam mê và khao khát nơi mỗi chúng tôi. Từ ngôi trường Kaizen có biết bao bạn trẻ mang theo hành trang và kiến thức sang Nhật để học tập và làm việc. Tôi tin rằng bao công sức và niềm tin Thầy đặt vào chúng tôi chắc chắn sẽ gặt hái được thành quả tốt. Không hẳn tất cả các hạt mầm được gieo đều cho trái ngọt nhưng mong rằng công ơn của Thầy sẽ được đáp trả xứng đáng.
Ngày tri ân và vinh danh những người Thầy luôn dành tâm huyết cho sự nghiệp trồng người sắp đến. Tôi - một cô học trò bé nhỏ xin được gửi tới Thầy những dòng cảm xúc chân thành nhất. Tôi kính chúc Thầy sẽ luôn thành công trong sự nghiệp đào tạo, sẽ luôn tìm thấy niềm vui và hạnh phúc trong công việc Thầy đang thực hiện. Tôi không cần phải giới thiệu Thầy là ai. Chỉ cần nhắc tới “Oden” thôi là chắc chắn các bạn đang và đã từng theo học tại trường sẽ nhận ra Thầy là ai.
Tôi xin chúc tất cả các Thầy Cô giáo trường Kaizen luôn thật nhiều sức khoẻ, luôn tâm huyết với "nghề" mình đã chọn và sẽ gieo được thật nhiều hạt giống tốt, thu hoạch được thật nhiều trái ngọt.
|