Cựu học viên Thực tập sinh và “Trải nghiệm Esuhai – Kaizen”
27/10/2018
1156
Dưới đây, Ban biên tập xin gửi đến quý vị độc giả bài viết đạt giải khuyến khích trong cuộc thi “Trải nghiệm Esuhai – Kaizen” của cựu học viên Nguyễn Bảo Trân.
Bảo Trân hiện là Thực tập sinh đang làm việc tại Nhật. Bài viết có tựa đề: "Hồi Ức Thành…"
00:00
00:00
Hồi Ức Thành…
Nếu là một người trẻ thì các bạn sẽ luôn hướng về phía trước và nghĩ đến cho tương lai của mình có đúng không?
Nhưng với tôi, tôi muốn trích một phần của thanh xuân để sống và để hồi tưởng về quá khứ. Vì đó là tất cả những điều khiến tôi vui vẻ khi nhớ đến, là động lực cho mỗi cú vấp ngã và là phần thưởng cho tuổi thanh xuân đã trôi qua ở một nơi rất đặc biệt mà tôi từng đặt chân đến.
Thời điểm lúc chập chững bước vào trường mọi thứ ban đầu là những khó khăn của việc bập bẹ phát âm cho tròn vành rõ chữ trong việc học tiếng Nhật, còn phải đối phó với những hàng tá quy tắc quy định. Bạn biết không ngôi trường ấy thật sự rất đặc biệt, vì nơi đó khiến tôi đã trải qua mọi hỷ nộ ái ố và trải nghiệm thêm một lần nữa của thời học sinh với đầy đủ tất cả mọi cung bậc cảm xúc. Môi trường làm việc Nhật Bản rất khắc nghiệt. Nhưng khi bước vào trường chỉ phải chịu những áp lực về tác phong về tinh thần và trong học tập vậy mà có đôi lúc tôi đã muốn dừng lại tất cả mọi thứ và quay về với nguồn sống bình dị mà trước kia tôi đang sở hữu. Thời gian đầu tôi thấy chán nản và thu mình lại, tới giờ đi học chỉ muốn thời gian được giãn ra thêm vài phút để được ở nhà, khi tới lớp mong học cho xong rồi về, ngoài ra không muốn tạo thêm bất kì quan hệ với bạn bè khác. Tôi cũng đã từng rất sợ hãi khi phải đối diện với giáo viên mới với vô vàn những quy tắc, hình phạt được đặt ra mà bạn sẽ phải thực hiện khi chuyện học tập làm theo kiểu đối phó và lơ là. Có khi đêm đến đặt lưng xuống ngủ mắt thì nhắm nhưng trong đầu lại 1 hệ thống bảng chữ cái rồi thì hán tự nhảy múa lung tung trên trần nhà và nó khiến bạn hơn 1 tiếng mới đi sâu vào giấc ngủ nhưng đôi lúc sẽ chợt giật mình trong vô thức vì chạm phải ánh mắt hình viên đạn của giáo viên khi bạn quên học bài khi đến lớp trong cơn mộng mị của giấc mơ. Và thế đấy cả đêm là một bàn tiệc của sự sợ hãi và nhiều cảm xúc đan xen lẫn nhau. Nói thế thôi nhưng cũng chính vì những điều đấy đã và đang khiến cho từng bạn học viên như tôi và các bạn trưởng thành hơn.
Rồi thì những buổi chạy hộc tốc khi chuyển đổi địa điểm học lẫn môn học trong một buổi trưa gắt nắng hay trong ngày mưa dầm dề thì việc đến lớp của bạn phải luôn sớm hơn 10 phút trước khi Thầy Cô bước vào. Còn những hôm căng não căng mắt để tham dự buổi học Oden của ông Bụt trứ danh ở Kaizen. Trong hỷ nộ ái ố còn cả sự nể phục đối với vị Thầy đáng kính này. Bạn hãy thử nghĩ xem, với mỗi bạn học viên hàng ngày chỉ việc học ở lớp 4 tới 6 tiếng rồi về nhà, ăn cơm, ôn lại bài vở và ngủ nghỉ nhưng phải 2 tới 3 tháng mới tham dự được lớp học Oden đặc biệt được 1 lần trong 8 tiếng mà các bạn đã than trời kêu đất rằng “mệt mõi, buồn ngủ, khát nước, đói bụng” Nhưng các bạn đã bao giờ nghĩ đến Thầy người dành ra hơn cả 24 tiếng của một ngày để làm việc để đấu tranh bảo vệ cho các bạn được đặt chân đến Nhật một cách an toàn nhất chưa? Thầy làm bất kể thời gian bất kể sức khỏe nhưng vẫn mong muốn được gặp các bạn để chia sẻ những tâm tư của mình, có thể nói các bạn như một mạch sống của Thầy. Thầy có thể vì các bạn mà mau chóng khỏe lên để tiếp nối sứ mệnh cao cả của mình bằng cả chữ Tâm. Các bạn thích thì nói không thì im nhưng Thầy đứng ở cương vị đó vẫn nói suốt 8 tiếng không ngừng nghĩ. Vậy theo bạn Thầy không mệt, không đói, không khát và luôn khỏe sao? Đấy nên với tôi Thầy là một người cha vĩ đại của các con của mình và là 1 vị trưởng bối rất đáng khâm phục và nể trọng của bao thế hệ.
Điều đặc biệt may mắn của tôi là đã sở hữu được một lớp học mang tên “Esu 194 Huyền Thoại” qua biết bao sự dạy dỗ của các Thầy Cô nổi danh ở Kaizen. Và “ Má Thu” tên gọi rất đỗi thân thương và gần gũi và bọn con luôn dành cho Má người đã luôn đấu tranh và ghép nên bức tranh hoàn thiện cuối cùng để từng đứa chúng con ngày hôm nay đều đã thực hiện được phần nào ước mơ của mình. Cám ơn Má cám ơn các Cô – Thầy đã đến với 194 thời gian qua và cám ơn một tập thể quá đỗi tuyệt vời.
23/2/2017 có 1 Bác người Nhật phỏng vấn tôi đã hỏi: “Kaizen là gì?”
Sau khi nghe câu trả lời thì Bác lại hỏi: “Vậy bạn nghĩ mình đã Kaizen được điều gì khi học ở đây”
“Thưa Bác, tôi biết nghĩ đến mọi người xung quanh, tôi biết tuân thủ nghiêm chỉnh quy tắc và đặc biệt tôi có được một tập thể luôn vì nhau. Tất cả tạo nên tôi của ngày hôm nay”
Vì các bạn mà tôi thay đổi trở nên tốt hơn, cỡi mở hơn và sống hết mình hơn với tuổi trẻ. Và các bạn là sự tự hào của tôi.
Bên cạnh những điều đó tôi còn may mắn có thêm cho mình những người Cô những người bạn luôn vì nhau và đối tốt với nhau bằng tất cả tấm chân tình. Họ tuy không cùng huyết thống nhưng sẳn sàng chạy đến bên nhau bất kể mọi thời gian khi bên kia cần sự trợ giúp. Và họ cũng là người rơi nước mắt vì những đau đớn, thất bại mà mình đã phải ghánh chịu. Họ là những người luôn có một chỗ đứng nhất định trong lòng tôi. Khi thất bại và vấp ngã tôi lại nhớ những con người có lúc này lúc kia nhưng vẫn đối xử rất thật lòng với nhau. Và chơi với nhau không vì điều gì toan tính cả. Sẽ khó lòng quên được 3 giáo viên người Huế luôn song hành cùng 3 bạn học viên đều có chữ lót là “Bảo”. Cám ơn các Cô, cám ơn mọi điều mà các Cô mang đến trong những ngày tháng cuối cùng mà 3 đứa tụi em còn được ở Việt Nam. Một kỷ niệm khó phai và một ký ức đẹp.
“Esuhai - Kaizen” là một môi trường để học tập rèn luyện và phát triển khả năng của bản thân và nơi đấy đã mnag đến cho tôi nhiều cảm xúc và ký ức tốt đẹp đến thế đấy. Chỉ mong muốn sau này sẽ được cống hiến sức trẻ của mình cho ngôi trường có lẽ đối với tôi là một chân lý của cuộc đời.
NHẬP EMAIL CỦA BẠN VÀO ĐÂY ĐỂ NHẬN BẢN TIN VỀ CÁC CHƯƠNG TRÌNH HỘI THẢO, CÁC THÔNG TIN, KINH NGHIỆM SỐNG, VĂN HÓA NHẬT BẢN TỪ ESUHAI.