scroll top
Tin này thuộc chuyên mục: Tin tức & Sự kiện
Bài viết đạt giải Nhất cuộc thi Trải nghiệm Esuhai - Kaizen 2018
10/10/2018
3522
Dưới đây, Ban biên tập xin gửi đến quý vị độc giả bài viết đạt giải Nhất trong cuộc thi “Trải nghiệm Esuhai – Kaizen” của thí sinh Tống Gia Truyền – giáo viên KaizenYoshidaSchool Đà Nẵng. Bài viết có tựa đề: “Esuhai - Kaizen, bầu trời hạnh phúc trong tim tôi!”

 

Esuhai - Kaizen, bầu trời hạnh phúc trong tim tôi!

Liệu rằng cả một đời loay hoay đi kiếm tìm hạnh phúc thì ắt sẽ đạt được? Và phải chăng nhân sinh đối với hai chữ hạnh phúc chỉ là cơn mộng huyễn? Để chớp mắt đã tỉnh mộng mà xót xa, nuối tiếc? Vậy suy cho cùng, hạnh phúc ơi, mày là gì và đang ở đâu?! Đó là những câu hỏi mà tôi đã day dứt nhiều năm liền tự vấn bản thân hàng nghìn, hàng vạn lần trước khi đến với Esuhai - Kaizen!

Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày cùng vị Giám đốc kiêm Hiệu trưởng đáng kính ấy trong căn phòng quen thuộc mà tôi đã ngồi suốt 4 năm học Đại học. Lần đầu tiên tôi cảm thấy người đối diện như “Mặt trời” thu nhỏ đang lan tỏa sức nóng và bầu nhiệt huyết đến lớp trẻ chúng tôi. Điều mà lớp trẻ chúng tôi đáng ra nên có và phải có! Rồi tôi được nhận vào công ty với câu nói: “Đối với em, cả một đời này, quan trọng nhất vẫn là hạnh phúc.”. Và dĩ nhiên lúc này hai chữ hạnh phúc đối với tôi còn rất mơ hồ, như ánh trăng hãy còn nằm sâu dưới đáy nước.

Rồi ngày nhận việc cũng đến, cảm giác ấm áp cứ một mực không rời bỏ khi tôi nhận được cái cúi chào theo văn hóa Nhật Bản đầy hảo ý của chú bảo vệ, nụ cười thân thiện của chị lễ tân, lời nhắc nhở đầy yêu thương của cô lao công…mà đến tận bây giờ vẫn còn dư vị trong tôi. Đó chính là chú Phương, chị Hà và cô Thảo.

Ngày tháng tiếp theo, cái cảm giác lâng lâng khó tả cứ cuộn tròn trong tôi. Tôi được các anh chị Kaizen chỉ dạy tận tình, giúp đỡ thiệt tâm, không che giấu, không ganh ghét, không đố kị. Vì họ là những người thầy, người cô đã suốt hơn mười năm ròng cho đi kiến thức và tình thương trong sự thầm lặng. Không ai khác là cô Đức, cô Nhiên, thầy Bình, cô Mai, cô Thủy và tất cả các thầy cô trong nhà trường mà tôi muốn dùng hai từ trân kính để biểu hiện tấm lòng biết ơn và ngưỡng mộ.

Không thể quên những giờ Oden đầy giá trị nhân văn và nhân đạo của Giám đốc - Hiệu trưởng Lê Long Sơn. Từ công việc đến cuộc sống, từ kiếp này đến kiếp sau, từ những điều vi mô đến vĩ mô...Rồi những chuyến du lịch vô phạt nhưng được thưởng, đi khắp đó đây giải tỏa căng thẳng, cùng bên nhau nghêu ngao hát ca, kết nối với nhau để sẻ chia niềm hạnh phúc.

Rồi những lần đứng trên sân khấu của công ty, hát những bài hát do chính mình viết lời là những lần xúc động không ngừng, nói lên niềm hạnh phúc và bày tỏ tình yêu thương đến với công ty cùng anh chị em Esuhai - Kaizen. Những lần như thế, tôi đều nhận được sự ủng hộ hết mình của chị Trúc Ly, chị còn huy động công ty hòa cùng nhịp đập quyết tâm làm thành những đoạn phim mang đậm nét Esuhai - Kaizen của chúng tôi. Công ty lúc bấy giờ mà nói chính là sân chơi cho tất cả chúng tôi. Tôi dành cho chị hai từ trân quý.

Và còn một sân khấu nữa mà có lẽ đối với tôi nó lớn hơn tất thảy các sân khấu khác trên thế giới này, sân khấu mang tên “bục giảng”. Thật vậy, cứ mỗi lần đứng giảng, tôi cảm thấy mình như là người đàn ông hạnh phúc nhất. Ánh mắt tươi cười của các em khi hiểu bài, vui mừng của các em khi đậu phỏng vấn, giọt nước mắt của các em khi chia tay, vinh quang của các em ngày trở về…từng chút từng chút một len lỏi, đan xen trong ngõ ngách tâm hồn tôi rồi quyện thành một thứ cảm xúc mang tên “Kỉ niệm”. Và Esuhai - Kaizen chính là nơi đưa chúng tôi đến với nhau, từ những ngày đầu hãy còn bỡ ngỡ đến những tháng ngày sau đượm tình thầy trò thương mến.

Tôi còn may mắn được đi công tác dài hạn ở chi nhánh Vĩnh Long, nơi đây chúng tôi đã cùng nhau gắng sức đưa văn hóa Esuhai - Kaizen đến với người miền Tây. Những tháng ngày ấy chúng tôi như những chiến sĩ ở chiến tuyến nhưng lòng lại hướng về “thủ đô”. Mỗi một thành viên Esuhai - Kaizen Vĩnh Long là một mảnh ghép không thể tách rời để gắn kết tạo nên thương hiệu. Cho đến bây giờ, mặc dù không còn cùng team Vĩnh Long nhưng trong lòng tôi vẫn luôn ấm áp khi nghĩ về.

Ở chi nhánh Đà Nẵng, tôi được trở về nơi chính mình sinh ra, hòa quyện và thấm sâu. Cùng anh chị em team Đà Nẵng lan tỏa văn hóa Esuhai - Kaizen đến với người miền Trung. Tháng ngày an nhiên với công việc và cuộc sống vẫn đang lặng lẽ từng ngày trôi qua mang đầy nuối tiếc vì giá như nó trôi chậm một chút tôi cũng cảm thấy hạnh phúc thêm một phần.

Vậy đấy, Esuhai - Kaizen cho tôi biết hạnh phúc không phải là thứ đi đâu xa xôi để kiếm tìm, không cần khoa trương gióng trống khua chiêng mời về, càng không phải những thứ xa xỉ như tiền tài, danh vọng. Mà hạnh phúc chính là những thứ nêu trên, giản dị mà thuần túy, gần gũi mà chân tình…cứ cuồn cuộn chảy xung quanh ta, chỉ cần cảm nhận bằng con tim và khối óc. Có thể khẳng định từ Bắc chí Nam, ở đâu có Esuhai - Kaizen ở đó sẽ có sự hạnh phúc vì phương châm của Giám đốc chúng tôi là: “Hạnh phúc của chính mình là mang lại hạnh phúc cho người khác.”.

Tận nơi sâu thẩm tim mình, tôi thầm cảm ơn những gì mà Esuhai - Kaizen mang lại cho mình, nó gói gọn trong hai chữ hạnh phúc! Esuhai - Kaizen, bầu trời hạnh phúc trong tim tôi!

NHẬP EMAIL CỦA BẠN VÀO ĐÂY ĐỂ NHẬN BẢN TIN VỀ CÁC CHƯƠNG TRÌNH HỘI THẢO, CÁC THÔNG TIN, KINH NGHIỆM SỐNG, VĂN HÓA NHẬT BẢN TỪ ESUHAI.
tin cùng chuyên mục
chia sẻ của bạn về tin này