scroll top
Chúc mừng bạn Nguyễn Quốc Thành đã đậu Năng lực Nhật ngữ JLPT N2
JLPT N2
[Gương mặt N2] Nguyễn Quốc Thành - Đi để trưởng thành
Đăng bởi Admin ngày 14-12-2023
318
0
Tuổi 17 là tuổi chúng ta có rất nhiều ước mơ hoài bão, là tuổi mà có rất nhiều dự định, rất nhiều sự lựa chọn cho con đường hướng đến tương lai.

Bước ngoặt cuộc đời…

Khép lại một thời học sinh biết bao nhiêu kỉ niệm, mình đã lựa chọn con đường vào trường kỹ thuật để học. Mục đích của mình là muốn biết quy trình, cách thức vận hành thực tế và sau khi ra trường có thể làm việc tại một công ty Nhật Bản. Bởi mình biết, một số công ty Nhật Bản có chính sách đãi ngộ dành cho nhân viên, đồng thời có nền khoa học tiên tiến thuộc top trên thế giới.

Cảm giác tạm xa gia đình để đi học xa đối với mình cũng là một thử thách. Xa ba mẹ, bạn bè để hòa nhập với một môi trường học tập mới, phải tự chăm lo cho bản thân, tự lo liệu mọi thứ mà phải đảm bảo được hiệu quả học tập.

Thời ấy, mình chọn học Điện tử công nghiệp - một ngành mình thấy có tiềm năng về công việc. Tuy không giỏi lắm nhưng được cái mình chăm học ^^. Sau một thời gian, mình đã hiểu rõ hơn về cách thức hoạt động và cách sửa chữa của các loại máy móc trong công nghiệp, được bám sát thực tế và vận dụng thực tiễn. Vậy nên, khi còn ở trường, các bạn hãy cố gắng trau dồi kiến thức thật nhiều để sau này làm nền tảng phục vụ công việc nhé!

Trước khi tốt nghiệp ở trường mình may mắn tham gia một buổi Lễ xuất cảnh cho các anh chị chuẩn bị đi Nhật. Và đó chính là bước ngoặt quan trọng của cuộc đời mình sắp được viết nên. Sau khi nghe chia sẻ định hướng của các anh chị đã về nước trong lòng mình lại nổi lên suy nghĩ về đất nước Nhật Bản.

Thế rồi, mình trình bày nguyện vọng với ba mẹ, cả hai nói mình hãy tìm hiểu thật kỹ và ba mẹ sẽ luôn ủng hộ. Câu nói ấy đã tiếp thêm động lực để mình tìm hiểu và quyết định đăng ký chương trình đi Nhật làm việc.

Những bước chân đầu tiên

Trùng hợp là Esuhai có liên kết với trường mình nên mình đã đăng ký và học tập ngay tại trường song song với chương trình học của trường. Lúc ấy, mình học lớp tiếng Nhật buổi tối, mục đích là làm quen với tiếng Nhật trước đã. Sau khi tốt nghiệp, mình chuyển lên lớp trên để chuẩn bị phỏng vấn đi Nhật làm việc.

Và may mắn, khi học được vài tuần mình đã tham gia phỏng vấn và đậu ngay lần đầu tiên. Ngành mình phỏng vấn là Gia công cơ khí. Cảm giác lúc đó vui lắm. Mình tiếp tục học trong vòng 6 tháng trước khi xuất cảnh. Thời gian ấy mình cũng có rất nhiều kỷ niệm.

Mình được học mọi thứ về văn hóa, cách ứng xử trong giao tiếp và cuộc sống tại Nhật. Mọi thứ đều giúp bản thân suôn sẻ và thuận lợi hơn, tránh những vấn đề không đáng có. Thầy Cô chỉ bảo tụi mình rất tận tình, chu đáo.

Thấm thoát thời gian trôi thật nhanh, đến lúc mình xuất cảnh. Mình cũng được tổ chức buổi Lễ xuất cảnh như lần mình đã tham gia trước đây, nhưng lần này, mình là nhân vật chính ^^, chia sẻ về định hướng của mình. Không biết khi tham gia buổi ấy, có bạn sinh viên nào cũng muốn tham gia chương trình đi Nhật giống mình không.

Ngày ra sân bay lòng mình nôn nao không thể tả, xen lẫn một chút vui, vì sắp được trải nghiệm một nền văn hoá mới một đất nước mới với biết bao điều thú vị. Chuyến bay bước ngoặt của cuộc đời mình cất cánh và hành trình hiện thực hóa ước mơ bắt đầu từ đây. Lúc ấy tự nhủ: “Tạm thời xa Việt Nam thân yêu nhé. Hành trang tôi đi mang theo toàn đồ ăn (vì đồ ăn bên Nhật lạ chưa quen nên mang ít ăn cho quen) nhưng khi về tôi sẽ mang những kiến thức để phục vụ cho đất nước”.

Chào Nhật Bản, mình đến rồi đây!

Sau khi gặp công ty, hiệp hội mình về kí túc xá nơi mà mình sẽ sống 3 năm tiếp theo. Và bắt đầu cuộc sống mới. Công việc của mình là Sản xuất linh kiện cho các máy móc thiết bị nha khoa của một công ty nha khoa lớn trên thế giới tại tỉnh Tochigi.

Công việc cũng khá đơn giản nhưng cần độ chính xác tuyệt đối vì các thiết bị y tế không thể xảy ra sai sót. Nhờ công việc này mà mình có thể rèn luyện sự tỉ mỉ qua từng ngày. Việc gì cũng vậy, cần phải có một tí áp lực mới thành công, áp lực tạo ra kim cương mà.

Ở Nhật, mình phải học tập cách sống tự lập, tự lo hết mọi thứ. Cảm giác ốm thì mua thuốc. Khi đói thì tự đi chợ nấu ăn. Học cách làm quen với những mệt mỏi. Là phải dậy từ lúc 5h để chuẩn bị ăn sáng và đón xe tới công ty. Tin mình đi, qua đây ai cũng sẽ trở thành đầu bếp hết (một phần vì vị đồ ăn Nhật không quen, một phần vì giá cả cũng khá đắt). Cuộc sống ở Nhật có những khó khăn nhưng mình nghĩ ai cũng sẽ vượt qua.

Ngoài những khó khăn thì mình nhận lại được rất nhiều thứ. Mình cũng thật may mắn khi được làm việc ở một công ty về thiết bị nha khoa số một thế giới. Bước vào môi trường làm việc ở đây mình học hỏi được rất nhiều điều. Được học hỏi nhiều kinh nghiệm trong công việc, biết giao tiếp với người Nhật, biết lắng nghe và thay đổi những thứ không phù hợp để phát triển toàn diện. Mình được trau dồi thêm tiếng Nhật.

Mình nhận lại được nhiều thứ

Mỗi ngày mình đều dành ra ít nhất một tiếng để học bài, học theo cách bản thân thấy phù hợp và có lợi nhất. Mình học không giỏi mình hay quên nên mình hay chia nhỏ ra để học. Và cũng rất may sau bao nhiêu ngày tháng thì cuối cùng mình cũng lấy được tấm bằng N2. Dù đạt được mục tiêu nhưng mình vẫn cố gắng học tập thêm để củng cố lại cũng như không quên.

Mục tiêu của các bạn đặt ra trước khi sang Nhật như thế nào thì hãy cố gắng theo sát đừng từ bỏ. Cũng có lúc muốn ngừng việc học nhưng mình hay nghĩ về cho tương lai sau này nên cố gắng từng bước từng bước một. Vừa học vừa làm là thứ mình cảm thấy khó khăn nhất. Mình đã mất một thời gian khá dài để tìm ra phương pháp học phù hợp và duy trình đến cuối cùng.

Các bạn còn nhận lại được rất nhiều điều về Nhật Bản từ văn hóa, tác phong làm việc, cách tỉ mỉ chăm chút mọi thứ họ làm ra. Về độ an toàn và nhiều điều khác mà các bạn nhận được. Những điều tưởng chừng nhỏ nhặt ấy lại giúp ích cho công việc rất nhiều sau khi về nước.

Nói đến Nhật Bản chắc các bạn cũng sẽ nghĩ ngay đến hoa anh đào hay còn gọi là sakura - một nét văn hoá truyền thống mà mỗi năm chỉ một lần và mình cảm nhận nó thật sự tuyệt vời. Đẹp không thể tả và mình không thấy ở đâu có được. Vừa đi chợ vừa ngắm hoa là điều mà mình thích thú nhất.

Tuy không có nhiều thời gian đi du lịch và ảnh hưởng của dịch bệnh. Nhưng những chuyến đi hay mỗi lần trải nghiệm một thứ gì mới là dịp để mình biết thêm nhiều điều hay và thư giãn sau những ngày làm việc mệt mỏi.

Hoàn thành mục tiêu

Mục tiêu đi Nhật của mình là học tập điều tốt đẹp, tiên tiến, học thêm một ngôn ngữ mới, rèn luyện bản thân và tích lũy thật nhiều kiến thức bổ ích để sau này về nước sẽ tận dụng những kiến thức đó phục vụ lại cho đất nước, làm cho đất nước phát triển giàu mạnh hơn. Đi để trưởng thành, để hoàn thiện bản thân, biết nghĩ cho gia đình và cho người khác.

Nhật Bản không khắc nghiệt giống như các bạn nghĩ đâu. Nhật Bản có áp lực đó, có sự nghiêm khắc đó, có khó khăn đó, có cô đơn đó nhưng chỉ cần cố gắng một chút thì mọi khó khăn ấy cũng trở thành bình dị. Khó hay không là do ở cách chúng ta nhìn nhận. Nhật Bản có màu hồng hay không cũng là do chúng ta có cố gắng hay không. Dù Nhật Bản có là gì đi nữa thì ít nhất cũng đã giúp bạn học được cách tự lập học được sự trưởng thành.

3 năm với biết bao nhiêu là kỷ niệm vui buồn. Mình cảm thấy mình đã đạt được gần hết mục tiêu của bản thân rồi. Mình đã học hỏi được rất nhiều và tích luỹ được rất nhiều. Không uổng phí chuyến đi này của mình. Mong rằng, sau khi về Việt Nam sẽ dùng hết kiến thức của mình để phục vụ cho đất nước.

Mọi dự định sẽ thành hiện thực nếu chúng ta không từ bỏ và cố gắng từng ngày, bạn nhé!

0 bình luận
Gửi bình luận
Nơi kết nối và chia sẻ giữa các học viên Kaizen với senpai Nguyễn Quốc Thành - chủ nhân bài viết - về kinh nghiệm học và thi tiếng Nhật hoặc đơn thuần là chào hỏi động viên.
Vui lòng nhập nội dung bên dưới
Vui lòng check "Tôi đồng ý với Quy định và Thỏa thuận sử dụng khi bình luận."
HỌ TÊN BẠN*
BẠN LÀ*
ĐỊA CHỈ EMAIL (địa chỉ email sẽ không được hiển thị)
BÌNH LUẬN CỦA BẠN*