[Gương mặt N2] Trương Thị Thùy Dung - Nếu bình yên quá thì khó trưởng thành được
Đăng bởi Admin ngày 21-08-2023
Các bạn còn trẻ, hãy chọn con đường ra nước ngoài để mở rộng tầm nhìn và trở về phát triển cho đất nước. Nước Nhật không hẳn là màu hồng, có những lúc vui, lúc buồn, đôi lúc có sự mệt mỏi nhưng cuộc sống mà, nếu bình yên quá thì khó trưởng thành được. Mình mong các bạn dù chọn con đường nào cũng hãy cố gắng và nỗ lực nhé!
Đầu tiên, em xin gửi lời cảm ơn chân thành đến Thầy Hiệu trưởng Lê Long Sơn, cùng các Thầy Cô KaizenYoshidaSchool, Anh Chị nhân viên Esuhai. Nhờ cơ duyên biết đến Esuhai - Kaizen mà ngày hôm nay em có thể ngồi viết những lời chia sẻ về hành trình rực rỡ của mình.
Các bạn thân mến, có lẽ mỗi người khi chọn con đường đi Nhật thì đều có lý do riêng của bản thân nhỉ? Bản thân mình cũng vậy, mình đã có mong muốn đi Nhật khi học hết cấp 3, lúc đó là năm 2012. Nhìn cuộc sống của ba mẹ quá vất vả, ban đầu mình muốn sang Nhật để giúp ba mẹ đỡ cực khổ hơn. Ngoài lý do đó, mình còn muốn được ra nước ngoài sống, làm việc để trải nghiệm, học hỏi những điều mới mẻ.
Nhưng thời gian đó chi phí sang Nhật không phải là số tiền nhỏ, ba mẹ mình không thể vay cho mình đi được. Và cũng như mọi người mình lại tiếp tục đi học và cứ nghĩ ước mơ đi nước ngoài đã chôn vùi rồi. Nhưng khi mình ra trường và đi làm thì mình lại biết đến Esuhai, công ty phái cử có chi phí rất hợp lý với mình, thế là mình nhanh quyết tâm lần này phải thực hiện cho bằng được ước mơ đi Nhật.
Ba mẹ lúc đầu không đồng ý vì khi đó công việc hiện tại của mình cũng khá ổn định rồi. Mình phải thuyết phục rất lâu và cuối cùng cũng được sự chấp thuận của cha mẹ. Mình cảm thấy tự hào vì chi phí đi Nhật là do mình tự lo. Mặc dù ban đầu gặp phải những khó khăn về tiền và việc làm quen với một ngôn ngữ mới là tiếng Nhật. Bảng chữ cái mà mình học mãi 2 tuần không thuộc bị chép phạt, bị quê với bạn bè rất nhiều.
Đến nỗi mình lúc nào mình cũng tập viết, giờ giải lao là học nhưng không mấy khả thi. Mình suy nghĩ rất nhiều có phải mình đã sai khi chọn con đường này không, và đó lúc mình định từ bỏ để đi làm công việc ổn định, sống cuộc đời bình thường.
Kể đến đây em cũng muốn gửi lời cảm ơn đến Thầy Cô Kaizen rất nhiều. Nhờ bài giảng và những chia sẻ bằng cái tâm của Thầy Cô, mà em thấm và cố gắng vượt qua, rồi dần dần em quen với tiếng Nhật.
Và cuối cùng thì mình cũng sang Nhật đến giờ đã hơn 3 năm rồi. Để kiểm tra năng lực tiếng Nhật, mình đăng ký thi mỗi năm, nhưng thi N3 đến lần thứ 3 mới đậu. Lúc đầu cũng nản lắm, thấy mình cũng cố gắng học sao vẫn rớt nhưng mình không bỏ cuộc và cuối cùng 3 lần mình cũng đậu N3.
Mình nói vui với các bạn đi cùng là muốn đậu N3 phải thi 3 lần, N2 là 2 lần, N1 thì 1 lần thôi. Nhưng may mắn là sau lần đậu N3 thì mình đậu luôn N2, dù số điểm không cao nhưng niềm hạnh phúc với mình là không thể diễn tả bằng lời.
Mình thì không giỏi để chia sẻ cho các bạn phải học như thế nào, mình muốn chia sẻ ở đây là hãy nỗ lực, cố gắng không bỏ cuộc thì sẽ đến lúc gặt được trái ngọt. Một người Thầy đã chia sẻ thế này “Còn đi thi thì còn bị rớt, còn kinh doanh còn thất bại, phá sản”. Nên dù kết quả thế nào, mình mong các bạn đừng bỏ cuộc!
Các bạn còn trẻ, hãy chọn con đường ra nước ngoài để mở rộng tầm nhìn và trở về phát triển cho đất nước. Nước Nhật không hẳn là màu hồng, có những lúc vui, lúc buồn, đôi lúc có sự mệt mỏi nhưng cuộc sống mà, nếu bình yên quá thì khó trưởng thành được. Mình mong các bạn dù chọn con đường nào cũng hãy cố gắng và nỗ lực nhé!
Mình cho rằng, cứ có thêm một người luôn nói lời xin lỗi, cảm ơn như người Nhật thì Việt Nam mình sẽ càng tươi đẹp hơn. Tuy lời văn của mình không hay và hơi lủng củng nhưng đó là những lời tận đáy lòng mình muốn chia sẻ mới các bạn. Hãy cố lên các bạn nhé, chúc các bạn sớm hoàn thành mục tiêu đề ra của bản thân nhé!